Editor: Vện
Bách Linh đổ nước vào chậu đồng, bưng đến giường, thấm ướt khăn lau mặt cho Tiêu Ngự.
Dù đã nhiều ngày… bị thế này, Tiêu Ngự vẫn không quen việc để một nhóc loli mười tuổi hầu hạ hắn.
“Thôi để đó đi, ta tự lau.”
Tiêu Ngự nhích đến chậu đồng, dùng xà phòng thơm Bách Linh đưa để rửa mặt, lại xài cành dương liễu và muối đen đánh răng. Súc miệng xong còn bôi phấn thơm lên mặt.
Trịnh thị làm gì tốt đến mức chuẩn bị mỹ phẩm dưỡng da cho Phượng Chiếu Ngọc, mấy thứ này đều là của Bách Linh.
Trước đây, ngoại hình của bác sĩ Tiêu cũng thuộc dạng đẹp trai lai láng, tuy không chú tâm nghiên cứu các loại mỹ phẩm dưỡng da nhưng thỉnh thoảng cũng xài sữa rửa mặt bày trên quầy chuyên doanh.
Bây giờ được dùng mỹ phẩm dưỡng da cổ đại tinh khiết không hóa chất, tuy đồ cho người hầu không được tốt lắm nhưng vẫn còn hơn mấy chai lọ mỹ phẩm một nghìn một bình ở hiện đại. Bác sĩ Tiêu không khỏi xót xa cho món tiền mình đã bỏ ra những năm trước.
Tiêu Ngự dùng lòng bàn tay chà mặt, Bách Linh bên cạnh cuống đến quay vòng, “Sao tiểu thư lại dùng tay lau mặt. Da tiểu thư mềm như vậy, xoa đỏ lên thì biết làm sao.”
Tiêu Ngự bất đắc dĩ bị Bách Linh kéo tay xuống, mặc cho tiểu nha đầu bốc một nắm phấn thơm nhẹ nhàng xoa lên mặt.
“Tiểu thư mười ba rồi, nếu có trưởng bối thu xếp cũng có thể sắp đặt hôn sự. Nhưng mà Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894493/chuong-06.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.