Hôm sau, Lôi Thế Hiên tiếp tục dẫn Tiêu Dục Kỳ du sơn ngoạn thủy, hoàn toàn không đem chuyện hôm qua để trong lòng.
Đầu tiên họ tới Hưởng Thủy phong leo núi, tiếp theo đi tham quan miếu vũ phụ cận, sau đó chạy tới thị trấn cảm thụ một chút phong thổ nhân tình bản địa, cả buổi sáng cứ như vậy trôi qua.
Tới trưa, ánh mặt trời trở nên gay gắt, mọi người đều vào trong phòng tránh nắng. Đám Lôi Thế Hiên trở lại khách *** dùng cơm, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, đợi tới chiều lại xuất môn.
Lôi Thế Hiên hôm nay không ở lại trong phòng dùng cơm, hắn nổi hứng lên kéo Tiêu Dục Kỳ vào một phòng trang nhã ở lầu hai ăn trưa. Chiêu đãi họ chính là một gã tiểu nhị trẻ tuổi khác, tên hôm qua dường như kinh hách quá độ không dám tiếp đám Lôi Thế Hiên nữa.
Lôi Thế Hiên lúc này rất hợp tác điểm vài món ăn phong vị, tiểu nhị cầm thái đơn đi xuống. Lôi Thế Hiên cùng Tiêu Dục Kỳ ngồi đối diện nhau, còn lại hai gã thị vệ một tả một hữu đứng bên cạnh họ.
Tiêu Dục Kỳ và bọn họ là đồng liêu, họ đang công tác mình lại nghênh ngang mà ngồi, điều này làm cho y áy náy không thôi. Bất quá hai thị vệ kia cũng tập mãi thành thói quen, tịnh không để ý nhiều lắm.
Đang chờ thức ăn đưa lên, ngoài cửa khách *** bỗng nhiên một trận xôn xao.
“Cút ra cút ra”. Hai mươi mấy tráng hán mặc phục sức gia đinh đẩy khách nhân cạnh cửa ra, xông vào. Bọn họ cầm mộc côn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-thi-ve-cua-tram/1315099/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.