Hương Phẩm lâu’, trong một tiểu sương phòng khác —
Hiểu Điệp trên mặt lộ vẻ tươi cười cứng ngắc, nhìn người khách nhân duy nhất đối diện bàn.
Làm cái gì? Điểm danh nói muốn nàng đến bồi, kết quả cư nhiên là làm loại sự tình này!
Khuôn mặt nam tử cao lớn trầm tư một chút để dốc sức đi một nước cờ (1),thân thủ từ trong hạp tử (cái hộp) lấy ra một quân cờ, đặt lên bàn cờ, sau đó ngẩng đầu.
“Đến ngươi”. Thanh âm trầm thấp lại không hề có cảm tình.
“Nga… Phải”. Hiểu Điệp lấy lại tinh thần, cũng hạ xuống một quân.
Có lầm hay không?!
Nàng trong lòng rống to, ta một hoa khôi xinh đẹp nhất, vậy mà phải suy bại đến mức vào đêm khuya bồi người ta chơi cờ! Này là thế đạo gì a! Cái người này ngươi muốn tìm người chơi cờ cư nhiên chạy đến kỹ viện! Muốn giỡn chơi có phải hay không a —!!
Sớm biết bồi Tiêu công tử kia còn tốt một chút…
Nàng khó chịu nghĩ.
Mà nam tử ngồi đối diện dường như cũng có nan ngôn chi ẩn (2) gì, thấp giọng thở dài một hơi.
(2) chuyện bí mật khó nói
Khai bao? Khai bao?
Đó là đối nữ nhân nói đi?
Tiêu Dục Kỳ đầu óc hỗn độn nghĩ.
Lôi Thế Hiên thừa dịp y phát ngốc, đã đem đùi y đặt trên vai mình, khiến cho tất cả bộ phận tối riêng tư của y đều triển khai ở trước mặt mình. Hắn nhớ kỹ trình tự trên sách chỉ dẫn, ngón tay bắt đầu vẽ vòng ở phụ cận tiểu cúc hoa phấn nộn kia.
Tiêu Dục Kỳ lập tức bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-thi-ve-cua-tram/1315071/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.