Trưởng Tôn Hi mắng: "Ai giống như ngươi? Cả ngày t·inh tr·ùng úng não."
Ánh mắt Ân Thiếu Hạo sáng lên, "Vậy chính là không có?" Không sai! Nàng có bộ dáng này, khẳng định còn chưa bị phụ hoàng lâm hạnh. Ngẫm lại, nếu như nàng bị phụ hoàng lâm hạnh, cho dù tạm thời không sách phong phân vị, vậy cũng là hậu cung phi tần, thứ mẫu của hoàng tử, không có khả năng vẫn chơi đùa cùng Giang Lăng Vương.
U ám trên mặt hắn lập tức tản ra, như là ánh mặt trời chiếu khắp, tâm tình trở nên tươi đẹp lạ thường. Bởi vì tâm tình tốt, nên muốn hòa hoãn không khí một chút, nói: "Ngươi sớm nói có hơn không, bổn vương cần gì phải tức giận ngươi? Hiện tại......"
"Mau mau!" Hai tiểu thái giám nâng ghế mây dài, chạy như bay đến.
Ân Thiếu Hạo bị người đánh gãy rất là không vui.
Trưởng Tôn Hi lập tức đứng lên, vội vàng nói: "Mau nâng Giang Lăng Vương điện hạ trở về."
Hai tiểu thái giám nhìn Giang Lăng Vương vẫn không nhúc nhích, hai mặt nhìn nhau, không biết vị tiểu chủ tử này sống hay ch·ết, ai cũng không dám tiến lên di chuyển. Vạn nhất sau này lại chịu tội danh, nói là Giang Lăng Vương bị người di chuyển làm ch·ết, mười cái mạng đều không đủ đền tội! Cho nên sắc mặt đều trắng bệch, không dám tiến lên.
"Sao vẫn còn thất thần?" Trưởng Tôn Hi vội vã thúc giục, nghĩ nghĩ, rất nhanh đã hiểu ra lo lắng của bọn họ. Đừng nói bọn họ, mặc dù mình cũng không dám cam đoan, Giang Lăng Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-nu-quan/3720124/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.