Vụ tranh chấp trong cung Vạn An sáng hôm sau đã truyền tới tai Thẩm Huyền Ninh.
Lúc Phùng Thâm bẩm báo chuyện này, Tô Ngâm cũng có mặt ở đó, nàng bất giác lén nhìn Thẩm Huyền Ninh mấy cái, muốn xem y phản ứng như thế nào. Nàng không nghĩ y sẽ trách nàng hay Hoàng hậu, chỉ tò mò xem y sẽ nói gì.
Thẩm Huyền Ninh nghe xong, xua tay bảo Phùng Thâm lui ra, hỏi nàng: “Nàng vốn định tìm Nghi phi tính sổ à?”
“……. Cũng không đến mức tính sổ.” Tô Ngâm cúi đầu khe khẽ nói, “Nô tỳ chỉ muốn cho thị biết nô tỳ không phải người dễ bị bắt nạt, đỡ mất công thị đắc thủ một lần sẽ lại được nước lấn tới.”
Thẩm Huyền Ninh mỉm cười: “Lần sau nhớ nói cho trẫm, để trẫm ra mặt.”
Tô Ngâm thoáng suy tư: “Nô tỳ không muốn chuyện gì cũng phải dựa vào Hoàng thượng.”
“Trẫm biết.” Y tỏ ý hiểu rõ, chăm chú nhìn nàng, “Trẫm biết nàng là người như thế nào, nàng có thể tự chăm sóc bản thân. Nhưng Nghi phi là do trẫm sắc phong, trẫm nên xử lý ổn thỏa.”
Y vừa nói vừa nắm lấy tay nàng, kéo lên môi nhẹ nhàng hôn một cái: “Nàng cũng đừng lo sau này vào cung Khôn Ninh ở sẽ vướng tay vướng chân, trẫm hiểu rõ bản lĩnh của nàng.”
Nàng sợ điều gì, y cũng hiểu rõ.
Với nàng mà nói, chuyện tam cung lục viện trong cung là không thể chấp nhận, mà những quy củ trói buộc cũng chẳng khá hơn.
Nàng đã sống trong cung một thời gian dài, cho dù trước kia y chưa từng có phi tần, nàng cũng đã được nghe kể rất nhiều chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-my-nhan/1791076/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.