“Đúng không?” Y khẽ hỏi lại lần nữa. 
Hơi thở ấm áp của y phả bên tai Tô Ngâm khiến nàng thoáng run rẩy. 
Thấy nàng mãi chẳng đáp lời, Thẩm Huyền Ninh cũng không nói nữa, chỉ yên lặng ôm nàng. 
Y không ngờ nàng đột nhiên làm thế. Y vốn định lặng lẽ rời giường trước khi nàng tỉnh dậy, không ngờ nàng lại tỉnh vào canh giờ này. 
Xưa nay Thẩm Huyền Ninh ngủ không sâu, nàng vừa động đậy là y tỉnh ngay, để tránh cho cả hai xấu hổ nên y mới không nhúc nhích. 
Vì thế mà y cảm nhận được nàng hoảng loạn trong ngực mình, rồi còn vẫy vẫy tay trước mặt y. Khi đó, y không biết nàng tính làm gì, cố nín cười, bỗng thấy nàng sáp tới. 
Thứ tình cảm mà y vẫn luôn không xác định được, nhờ cái hôn phớt này, đã sáng tỏ. 
Cho tới bây giờ, Thẩm Huyền Ninh luôn cảm thấy hình như Tô Ngâm cũng thích mình. Vì bất kể nàng lấy cớ gì để từ chối y, nàng chưa từng nói không thích y. Nhưng đồng thời, y cũng nghĩ, có lẽ nàng chỉ không dám nói thẳng ra. 
Bây giờ, y đã xác nhận được chuyện trước giờ mình vẫn hoài nghi, đúng là nàng thích y. 
Thẩm Huyền Ninh cười cười, im lặng ôm nàng chặt hơn. Tô Ngâm hít sâu một hơi, rốt cuộc cũng run run đáp: “Dạ.” 
Bên tai chợt vang lên tiếng cười khẽ khiến nàng nhũn cả người. 
Y lại hỏi: “Vậy nếu trẫm nói trẫm thật lòng thích nàng, nàng có tin không?” 
Nàng bình tĩnh gật đầu: “Tin.” 
Nàng vẫn luôn tin. 
“Nhưng khi trẫm nói trẫm sẽ đối tốt với nàng cả đời, chỉ tốt với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-my-nhan/1791070/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.