Mấy ngày qua Yến Sương đều có chút uể oải, nhất là từ miệng Nghệ Nhàn cùng Tử Hàn đại sư tỷ biết được mình là một con Phượng Hoàng, còn có thể là con Phượng Hoàng cuối cùng quý giá trên đời, đột nhiên cảm thấy như có hai ngọn Thiên Lan Sơn đè lên vai, nháy mắt nàng như đóa hoa nở rộ sau đó lại nhanh chóng khô héo.
Hàn Hương Mạch muốn để nàng thoải mái, nhưng ngôn ngữ không đồng nhất, nói 8 câu, thì có 7 câu đều là nước đổ đầu vịt, nửa câu còn lại phải khua tay múa chân mới hiểu được.
Nghệ Nhàn đúng là không có nhìn đến vỗ vỗ Yến Sương, cùng Lam Đồng đem nàng đi săn. Về tư cũng tạm giải quyết được cơn đói, về công cũng phải để cho con gà nhỏ Phượng Hoàng sớm ngày hấp thủ đủ hỏa linh. Ngoại trừ việc đó ra, còn có mỗi ngày đều phải bay. Đây là yêu cầu đại sư tỷ ép Yến Sương, bay lên trời đủ một canh giờ thì mới được nghỉ ngơi, nếu không chờ Yến Sương chính là một bầu trời đầy băng trùy Thiên Nữ Tán Hoa.
Ngày đầu tiên, Yến Sương vì kiệt sức không đạt được yêu cầu của đại sư tỷ, toàn thân bị đâm tựa như cái sàng. Hàn Hương Mạch ở một bên cầu tình, kết quả cũng chịu tội như vậy. Nghệ Nhàn vốn tưởng như vậy để dây dưa tìm Bích Anh, nào ngờ Yến Sương hừ hừ nằm trên đất cả đêm, sáng hôm sau vết thương trên người đều lành lại, trái lại vết thương trên người Hàn Hương Mạch vẫn như cũ....
Nhìn hai người so sánh, càng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/4294708/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.