"Tiện nha đầu, ngươi dùng yêu pháp gì?"
Âu Dương Tinh bọn họ một mặt chật vật né tránh tấn công của Cự Mãng, một bên trừng mắt oán hận Âu Dương Tĩnh hỏi tới.
Âu Dương Tĩnh nhìn bọn họ dáng vẻ chật vật, trên khuôn mặt xinh đẹp tươi cười phát ra lại càng ngọt. Nàng giơ giơ môi, nói:
"Đại thiếu gia đang nói giỡn sao, chúng ta là cùng một phụ thân sinh ra, tabiết yêu pháp, chẳng phải thành yêu quái ư. Vậy các ngươi cũng là yêuquái rồi?"
"Ta khinh, tiện nha đầu này, ngươi đừng ở đây giả bộngớ ngẩn để lừa đảo. Ngươi dám đối xử với chúng ta như vậy, chúng tanhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi." Bạch Phú Niên cũng tức giận mắng,sau đó ngăn yết hầu rít gào:
"Người chết ở đâu rồi? Muốn nhìn thấy thiếu gia nhà các ngươi chết phải không?"
Lời của hắn vừa dứt, bọn hộ viện Trích Tinh lâu cũng hốt ha hốt hoảng chạyra. Nhưng vừa thấy Cự Mãng, ánh mắt đều trừng thẳng. Đây không phải sủng vật thiếu gia nuôi sao? Sao bây giờ lại đuổi theo thiếu gia bọn họ?
"Mau nghĩ biện pháp bắt súc vật này lại đi." Bạch Phú Niên lại gầm thét.
Bọn hộ viện vừa bước tới, Cự Mãng lập tức quay đầu về bọn họ ngoác rộng miệng.
"Má ơi ——" Bọn hộ viện hoảng sợ, mặc kệ hắn cái gì thiếu gia, cả bọn vội vã nhấc chân lên bỏ chạy.
"Mau quay lại đây, một đám phế vật." Bạch Phú Niên cực kỳ tức giận hét lũ hộ vệ, nhưng không một ai quay đầu. Hắn tức tối quyết định dứt khoát phảitống cổ hết lũ người không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53894/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.