Lời Âu Dương Tĩnh nói làm Âu Dương Tinh kinh hãi, cũng làm bọn họ phẫn nộ. Bạch Phú Niên vung tay lên, hướng tới Cự Mãng quát.
"Bạo Long, cắn chết bọn chúng cho ta."
"Ha ha ——" Âu Dương Tĩnh lại là cười to không ngừng, chỉ vào Cự Mãng nói:"Ha ha ha, thôi đi, cười chết người. Rõ ràng là một con rắn, lại gọi Bạo Long. Tưởng người khác không biết rồng là thế nào sao?"
"Ngươi——" Bạch Phú Niên mặt đen lại, Cự Mãng kia giống như cũng hiểu được ÂuDương Tĩnh nhạo báng nó. Giận dữ trợn tròn mắt rắn, hướng về Âu DươngTĩnh thè lưỡi. Sau đó chỉ thấy cái đuôi đảo qua, mặt đất nhất thời chấnđộng mấy cái.
Bạch Phú Niên, Âu Dương Tinh bọn họ sớm đã tránh ra xa, khóe miệng chứa đựng tươi cười đắc ý, dường như đã sớm đoán đượckết cục thê thảm của hai anh em Âu Dương Tĩnh.
Nam tử áo tím trên lầu hai chưa rời đi, hắn nhìn Âu Dương Tĩnh, nhưng cũng có chút lo lắng.
Không khí dường như ngưng trệ, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An vẫn là tươi cười không giảm.
"Cười đi cười đi, ta xem hai tiểu tiện chủng các ngươi lát nữa còn cười đượcnữa không?!" anh em Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần ở trong lòng hung tợnnguyền rủa nói. Có điều cảnh tượng kế tiếp, thế nhưng lại làm cho cằmbọn họ tất cả đều tróc ra.
"Vị này là Đại xà Bạo Long ư, ngươi muốn ăn chúng ta sao?" Âu Dương Tĩnh cười khanh khách nói với Cự Mãng.
"Nàng ta điên rồi, lại đi nói chuyện với Bạo Long." Âu Dương Tinh bọn họ nhìn Âu Dương Tĩnh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53893/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.