Thời gian thấm thoát như thoi đưa, trong nháy mắt, Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh đã ở Vô Nhai cốc được nửa năm rồi.
Trong vòng nửa năm này, cô gái câm Tô Ngâm Duyệt đối xử với hai anh em bọn họ vô cùng tốt, tốt như chính mẹ ruột của bọn họ vậy. Làm cho Âu Dương Anbọn họ cũng càng ngày càng thích Vô Nhai cốc.
Mà sư phụ Đoạn VôNhai cũng đúng như hứa hẹn ngày trước, đưa ra tuyệt học cả đời ông không giữ lại chút nào mà giao hết cho hai anh em bọn họ.
Âu Dương Ansức khỏe yếu ớt, mặc dù có ngộ tính. Nhưng có nhiều điểm không thích hợp luyện võ, nên Đoạn Vô Nhai quyết định dạy cho cậu khinh công và mộtchút võ công phòng thân.
Ngược lại, Âu Dương Tĩnh cốt cách cực kỳ tốt, trời sinh thích hợp luyện võ. Hơn nữa nàng thông minh hơn người.Thường thường có thể đem những điều Đoạn Vô Nhai dạy từ một suy ra ba,cho nên ngắn ngủi nửa năm đã đạt được võ công tuyệt đỉnh.
......
"Duyệt tỷ tỷ, tỷ nói thật không? Phía sau núi có cỏ linh chi ngàn năm?"
Ngày hôm đó, Đoạn Vô Nhai lại ra khỏi cốc. Có điều lần này ông mang theo ÂuDương An đi cùng. Nói là đi bái phỏng một ông bạn già, mà người bạn giànày đối với y thuật rất say mê. Có lẽ có thể điều trị tốt một phen choÂu Dương An, đến lúc đó sẽ có thể thoải mái luyện võ.
Mà Âu Dương Tĩnh và Tô Ngâm Duyệt dùng bút nói chuyện với nhau. Kết quả Tô NgâmDuyệt nói cho nàng biết phía sau núi có cỏ linh chi ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53878/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.