"Thiếu gia, A Mộc có việc bẩm báo."
Giọng A Mộc từ ngoài thư phòng truyền đến khiến Vân Tuyệt Trần thức tỉnh. Hắn quay đầu, cũng không liếc mắt nhìn Lâm Sơ Hạ lấy một lần, bình tĩnhhướng ra phía ngoài gọi:
"Vào đi."
A Mộc lúc này mới đi vào, áo vải màu xanh xem ra trầm ổn rất nhiều.
"Thiếu gia, Lâm cô nương." A Mộc hướng về hai người chào.
"Được rồi, nói đi, xảy ra chuyện gì?" Vân Tuyệt Trần giơ tay, trực tiếp hỏi.
"Hồi thiếu gia, vừa rồi nhận được tin tức: Vương lão gia của Vương phủ cùngvới phái Thanh Thành, phái Song Thành và vài vị chưởng môn đã xảy rachuyện. Tất cả đều đã chết ở ngoại ô trong rừng, chết rất thảm. Bên cạnh bọn họ còn có rất nhiều rắn bị chém đứt......"
Vân Tuyệt Trần sắc mặt ngẩn ra, bị bầy rắn tấn công?
"Nhất định là Âu Dương Tĩnh." Lâm Sơ Hạ chen miệng vào: "Nhất định là nàng ta dùng tiếng tiêu đưa bầy rắn tới, nàng ta cũng thật quá ngoan độc. Vương thiếu gia, Vương tiểu thư đã chết. Bây giờ ngay cả Vương lão gia cũngchết, chỉ còn lại Vương phu nhân......"
Tình yêu thật làmột cái gì đó rất giày vò. Vốn Lâm Sơ Hạ luôn mồm gọi Âu Dương Tĩnh làsư phụ bây giờ cũng trở thành một người chanh chua.
"Đủ rồi." Vân Tuyệt Trần trừng mắt liếc Lâm Sơ Hạ.
"Không có chứng cớ thì đừng ăn nói lung tung." Tuy trong lòng hắn cũng có dựcảm chuyện này có liên quan tới Âu Dương Tĩnh. Hơn nữa những lời đồn vềnàng rất nhiều.
"Đi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961507/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.