Vân Khinh Cuồng lại biến trở về hình dáng mèo nhỏ ngồi vắt vẻo trên vai Âu Dương Tĩnh, đoàn người ra khỏi sơn động.
Trở lại trấn mới phát hiện, lời đồn về Âu Dương Tĩnh đã bay đầy trời.
"Tĩnh nhi, thì ra cô đã thăng cấp thành yêu nữ rồi?" Sở Ly La cười như khôngcười nhìn Âu Dương Tĩnh, nhưng lời nói cũng không ác ý. Mà là lời hàihước, trêu chọc.
Âu Dương Tĩnh chân mày đen nhăn lại, cũng không nói gì.
"Sao bọn họ có thể nói Tĩnh nhi như vậy?" Âu Dương An chân mày khóa chặt, nắm tay cũng đã xiết lại.
"Nói thì cứ nói, cũng không thể thiếu đi một miếng thịt." Âu Dương Tĩnhchẳng có ý kiến gì: "Nhưng mà tại sao ngay cả chuyện ta là con gái củaÂu Dương Ngự cũng bị truyền đi?" Nàng đối với điểm này có vẻ chú ý.
"Đúng đó, sao họ lại biết thân phận của chúng ta?" Âu Dương An cũng phát hiện trọng điểm.
Sở Ly La liếc mắt nhìn hai anh em một cái, sau đó nói:
"Trừ phi người tung tin đồn là người quen biết hai người, hơn nữa còn biết rõ thân phận hai người."
Âu Dương Tĩnh gật đầu, nhưng lại không nghĩ ra người nọ là ai?
"Quên đi, trước tiên tìm quán trọ ở lại đã." Rồi sẽ nghiêm túc tra ra rốt cuộc sao lại thế này?
“Được.”
Ba người một hổ đi vào một quán trọ tên là “Vượng Khách”.
Mà bọn họ không biết, có một bóng người ở bên đường nơi khúc quanh nhìn bọn họ đi vào.
"Ngươi trông thấy bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961491/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.