"Ngươi không nghe lầm chứ, nàng ta có thể điều khiển thú?"
Trong một gian phòng, ngọn đèn âm u. Một nữ tử mang khăn che mặt nghe đượctin tức từ Đại hội võ lâm, trong mắt xuyên thấu lóe lên ánh sáng cừuhận. Nếu là cưỡi thú, nếu đúng là một đôi anh em. Thì chắc chắn là haitiện chủng kia rồi.
"Đúng vậy, là nàng ta." Nam tử kia cả khuônmặt dữ tợn đầy vết sẹo. Vốn bề ngoài giống như đứa trẻ, giờ đã biếnthành dáng vẻ hai mươi mấy tuổi.
"Tốt lắm." Nàng ta đứng lên, gỡkhăn che mặt xuống lộ ra khuôn mặt tuyệt diễm, rõ ràng là Âu Dương Thấm - Người đã mất tích một cách thần bí Âu Dương Tam tiểu thư.
"Người của ngươi chuẩn bị xong chưa." Nàng nhìn phía nam tử khuôn mặt dữ tợn: "Đến lúc chúng ta nên báo thù rồi."
"Đương nhiên." Nam tử kia trong mắt thù hận không thua gì Âu Dương Thấm: "Ta chờ ngày này đã rất lâu rồi."
Hắn chính là Ma Sát, vốn bị dã thú cắn xé mà chết. Nhưng không ngờ được một người dụng độc quái thai cứu giúp, phải chịu một sự đau đớn trước naychưa từng có. Duy nhất có chỗ tốt chính là thân thể hắn lại dài ra, biến trở thành người bình thường. Vừa đúng phù hợp với tuổi thật, hơn nữamặt mũi cũng trở nên dữ tợn.
"Tốt lắm, trước hết cứ để bọn chúngđi xa. Ta muốn cho toàn bộ người trong Lan quốc biết Nữ tử cưỡi thú làcon gái của Âu Dương Ngự, hơn nữa còn là hồn phách yêu nữ......"
Nàng hận. Không chỉ hận anh em Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961489/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.