Canh ba, mọi người đều đã ngủ. Ngay cả tuần phu cũng không thấy xuất hiện, trăng nhỏ trốnvào tầng mây dày đậm nặng nề, toàn bộ trấn nhỏ bị đêm đen bao phủ, quỷdị không thể miêu tả.
Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh tắt đèn, BạchHổ ghé vào đầu vai Âu Dương Tĩnh, cùng nhau nhìn chằm chằm ra bên ngoàiqua cửa sổ. Ước chừng một nén hương, bọn họ cảm thấy có âm thanh tê tê,khẽ nhìn ra, phát hiện một bóng dáng màu đen ở trên đường đi lại. Bóngdáng kia giống như mỗi lần đi một bước là biến mất, sau đó lại xuất hiện ở một chỗ rất xa khác.
Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh đồng thời nhìn nhau, không sai, bóng đen này khẳng định là Xà yêu.
Giống như nghe được bọn họ nói, Bạch Hổ cũng gật đầu, cho bọn họ đáp án chắc chắn.
Xác định đằng kia chính là Xà yêu, anh em Âu Dương Tĩnh mang theo Bạch Hổ, không tiếng động bám sát.
Dọc theo đường đi, Xà yêu kia động tác thực quỷ dị, lúc ẩn lúc hiện. Nếu có người nửa đêm nhìn thấy, chỉ e sẽ sợ tới mức ngất xỉu. (nguyên văn là“… ra quần”)
Đi theo Xà yêu, bọn họ trực tiếp tiến vào một rừng rậm bên ngoài trấn.
Bóng đêm tối đen, gió đêm lất phất, nhánh cây chập chờn, bóng cây nặng nề,cành lá vang lên xào xạc. Ở nơi này, trong đêm khuya càng lộ vẻ quỷ dị,âm trầm khủng bố.
Vì sợ bị Xà yêu phát hiện, Vân Khinh Cuồng cũng sử dụng phép thuật ẩn hiện giống anh em Âu Dương An. Nói cách khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961454/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.