"Ông chủ, hai chén mì Dương Xuân."
Âu Dương Tĩnh hướng về ông chủ kêu, trên mặt lộ lúm đồng tiền xinh đẹp, theo Âu Dương An ngồi xuống một cái bàn nhỏ ven đường.
Chủ quán theo bản năng đánh giá bọn họ. Chẳng những ông ta, mà cả nhữngngười khác trên đường cũng đều chăm chú đánh giá hai người. Trong lòngsuy nghĩ, bọn họ không phải nhìn thấy thần tiên hạ phàm chứ? Xem dungmạo hai người kia, quần áo đó, khí chất đó, làm cho người ta chỉ dámđứng xa nhìn, không dám lại gần khinh nhờn. Mà con mèo nhỏ nằm trên đầuvai nữ tử áo đỏ, cũng đều không giống phàm trần.
Phản ứng của mọi người chọc cho Âu Dương Tĩnh cười ra tiếng lộ ra lúm đồng tiền xinhđẹp. Nàng biết từ sau khi tu luyện linh lực, trên người hai anh em bọnhọ đều được bao phủ một tầng hơi thở thần bí làm cho người ta nhìn không thấu, khiến bọn họ như xuất trần.
"Ông chủ?" Nàng mắt to chớp chớp, dáng vẻ nghịch ngợm nhìn mặt ông chủ quán rốt cuộc cũng hoàn hồn.
"Hai chén mì Dương Xuân, lập tức sẽ có ngay." Dứt lời, lại thuần thục bắt đầu đun nấu.
Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An nhìn nhau cười.
"A, con của ta, con của ta......" Nhưng đúng lúc này, cách đó khôngxa, một giọng nữ đột nhiên điên cuồng gào khóc, nghiêng ngả lảo đảo khắp nơi tìm kiếm con của mình.
Cả bọn Âu Dương Tĩnh cảm giác đượckhông khí nơi này đang thật thanh bình trong chốc lát lập tức thay đổi,toàn bộ mọi người đang đi trên đường trong trấn nhỏ kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961452/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.