"Các ngươi nhìn nè ——"
Tiếng Vân Khinh Cuồng cả kinh gọi anh em Âu Dương Tĩnh, quay đầu đã thấy hắnkhông biết từ lúc nào chạy đến một cái động khác. Hơn nữa dường như cònthấy được cảnh tượng kinh người.
Hai anh em nhìn nhau, sau đóhướng về bên kia đi tới. Kết quả vừa thấy, cũng là khuôn mặt kinh ngạc.Thì ra bên trong trong động chất đầy huyền kiếm treo lơ lửng, rậm rạpchằng chịt, giống như kiếm trận.
"Nhiều kiếm quá." Ánh mắt Âu Dương Tĩnh lóe sáng.
"Ca, huynh còn thiếu một thanh kiếm, hay là chọn một cây đi." Âu Dương Tĩnhnói với Âu Dương An: "Muội cũng sẽ chọn một cây, hai huynh muội chúng ta phải dùng kiểu dáng thân kiếm giống nhau mới được."
Dứt lời, ÂuDương Tĩnh lập tức dẫn đầu đi vào. Khi nàng đứng ở đó, đột nhiên mộtthanh kiếm màu tím phía trước phát ra ánh sáng cùng âm thanh ong ong,lập tức chiếu sáng toàn bộ sơn động.
"Đây là…?"
Âu DươngTĩnh mở to hai mắt nhìn. Chỉ thấy thanh kiếm màu tím treo giữa khôngtrung chậm rãi rơi xuống chỗ của nàng. Hơn nữa hào quang trên kiếm tỏara ánh sáng có thể nhìn rõ trên vỏ kiếm có khắc hình thực thần bí.
"Thượng Cổ Tiên kiếm —— Tử Nguyệt." Vân Khinh Cuồng không biết từ lúc nào đãbiến thành hình người, đôi mắt màu xanh nhìn thanh kiếm kia sáng lên.
"Thượng Cổ Tiên kiếm?" Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An nhìn nhau, có chút mê man.
"Đúng vậy." Vân Khinh Cuồng gật đầu: "Tử Nguyệt là Thượng Cổ Tiên kiếm, hơnnữa cùng với Lăng Tiêu kiếm là một cặp kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961441/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.