Anh em Âu Dương Tĩnhtiến vào phủ đệ của Tri phủ, không phải không thể từ chối, cũng khôngphải bị Lâm Sơ Hạ cuốn lấy không thể đi, chỉ là trùng hợp bọn họ muốntìm một chỗ để ở. Tất nhiên có chỗ không mất tiền đương nhiên không từchối.
"Cháu à, rốt cuộc là ai phục kích các cháu?"
Triphủ Giang Nam Lâm Nguyên Giang cau mày nhìn Vân Tuyệt Trần, tình cảm lolắng không lời nào có thể miêu tả được. Mười lăm năm trước, ông mangtheo gia quyến đến Giang Nam nhận chức. Ai ngờ đang đi trên đường thìgặp phải sơn tặc, lúc ấy phu nhân đang mang thai Hạ nhi. Nếu không cóphụ thân của Vân Tuyệt Trần ra tay cứu giúp, chỉ sợ toàn gia bọn họ đãsớm đi gặp Diêm Vương rồi. Bởi vậy, bọn họ đối với Vân gia vẫn luôn mang ơn, cũng đem con gái hứa hôn cho.
"Cháu cũng chưa điều tra rõ."Vân Tuyệt Trần lắc lắc đầu, hắn vẫn chưa tra được rõ ràng. Có điều trong lòng cũng có chút phỏng đoán, chỉ sợ chuyện phát sinh.
"Trần đại ca là Minh chủ võ lâm, tập kích người của huynh nhất định là giang hồbiến chất." Lâm Sơ Hạ nhìn người đang băng bó miệng vết thương cho VânTuyệt Trần, nhịn không được phẫn hận mở miệng.
Vân Tuyệt Trần không trả lời, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Âu Dương Tĩnh, Âu Dương An.
"Hôm nay đa tạ hai vị đã ra tay tương trợ." Tuy cứu hắn kỳ thật chính là Âu Dương Tĩnh.
"Không cần khách sáo." Âu Dương Tĩnh cười, hai má lúm đồng tiền xuất hiện.Tươi cười sáng ngời như vầng trăng lên cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961431/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.