"Đại tiểu thư, không xong rồi, không xong rồi. Cô gia tương lai gặp chuyện không may."
Trong lúc Lâm Sơ Hạ quấn quít lấy Âu Dương Tĩnh, người của Tri phủ lại rầm rập chạy tới. Hơn nữa vừa chạy vừa lớn tiếng hô.
Tâm trạng đang muốn nhào vào bái sư của Sơ Hạ, vừa nghe thấy cả người lẫnmặt đều nghịch chuyển. Bóng dáng phút chốc quay phắt lại, trừng mắt:
"Các ngươi nói cái gì? Trần đại ca làm sao?"
"Hồi bẩm, hồi bẩm Đại tiểu thư, gã sai vặt của Cô gia tương lai khắp ngườibị thương chạy đến Tri phủ nói bọn họ ở ngoài thành bị tập kích, Đạinhân đã phái người mang binh đến đó......" Người chạy tới báo tinnghiêng ngả lảo đảo, thở phì phò, hiển nhiên là một đường chạy như bayđến.
"Cái gì?" Lâm Sơ Hạ lại một tiếng thét chói tai, sau đó hô to một tiếng
"Trần đại ca." Người cũng theo hướng ngoài thành mà chạy đi. Nhưng vừa chạyđược vài bước, lại phút chốc quay đầu, hai tay giữ chặt Âu Dương Tĩnh,cầu khẩn.
"Sư phụ, hai người lợi hại như vậy. Xin người giúp ta cứu Trần đại ca đi?"
Âu Dương Tĩnh đau đầu, nàng ta vẫn còn gọi mình là sư phụ? Chẳng lẽ thực bị vác lên làm sư phụ rồi sao?
"Tĩnh nhi, chúng ta đi xem một chút đi." Âu Dương An ngoài ý muốn nói.
Âu Dương Tĩnh thấy đại ca đều đáp ứng rồi, cũng gật đầu.
......
Lúc Lâm Sơ Hạ kéo Âu Dương Tĩnh bọn họ đuổi tới ngoài thành, xa xa đã nghethấy âm thanh của đao kiếm giao tranh. Mà đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961429/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.