Thuận lợi qua được khảo hạch thứ nhất khiến Từ Phi cùng Mã Như Long vui sướng như điên, huyết quang từ cơ thể bọn hắn chiếu rọi phạm vi được một trượng, hồng mang sáng lạn. Hai bọn hắn phấn khích giơ cao nắm đấm lên trời gào thét không ngừng.
Thí sinh Cố Chiêu bị loại ăn mặc bình thường, nhìn qua còn có chút keo kiệt mới chỉ chừng mười lăm tuổi. Huyết quang bức xạ ra ngoài thân thể chỉ chừng một xích, cực kỳ yếu ớt. Nghe xong tuyên bố của người giám sát khảo hạch thì thân thể uể oải khuỵu xuống, nước mắt tuôn rơi. Hắn biết từ nay về sau, con đường trở thành võ giả đã không thể đi lên được rồi.
Giới hạn độ tuổi tham gia khảo hạch là mười lăm tuổi, qua năm sau hắn đã không cách nào báo danh xin vào Bạch Lộc học viện nữa. Hắn vốn xuất thân từ con nhà nghèo khó, chưa từng tu luyện qua loại công pháp nào, cũng không có tài nguyên để hỗ trợ, rồi đây sẽ phải bươn chải giữa cuộc sống như những người bình thường khác mà thôi.
“Số 8888…”
Cuối cùng đã tới lượt Diệp Thanh Vũ. Hắn tiến lên đưa Mình Bài cho người giám sát rồi đi về thạch đỉnh đặt trong sân. Những lần trước hắn đều phải dừng lại ở một bước này. Thạch đỉnh nhẹ nhất là tám mươi cân lực hắn cũng không thể nâng lên, nói gì tới giơ lên cao? Trong cơ thể hắn không hề có huyết quang phóng ra, sau mỗi lần tham gia khảo hạch lại trở thành trò cười cho khắp người trong quận Lộc Minh.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thien-than-de/2170991/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.