Mộ Bạch ngồi trên tấm thảm dưới ghế salon, gáy bị ngón tay lạnh buốt xoa nhẹ mấy lần.
Chắc vì sợ nhột nên cậu nghiêng đầu tránh đi rồi ngẩng lên cười tít mắt.
Áo ngủ rộng thùng thình để lộ xương quai xanh và phần gáy trắng nõn, xúc cảm mịn màng mát lạnh.
Cậu vẫn chưa hay biết gì.
Cậu thấy Diêm Hạc rũ mắt, đầu ngón tay chậm rãi vuốt ve gáy cậu, hàng mi dài rậm che khuất cảm xúc trong mắt, khuôn mặt như ngọc vẫn điềm tĩnh như mọi khi.
Điểm khác biệt duy nhất là hơi thở.
Hơi thở người trước mặt trở nên gấp gáp nóng hổi, tỏa ra hương hoa cỏ thơm mát của sữa tắm.
Tựa như một làn sương bao trùm lấy cậu.
Yết hầu Mộ Bạch nhấp nhô.
Bỗng nhiên hơi thở trầm xuống, Diêm Hạc cúi người hôn cậu.
Mới đầu cực kỳ dịu dàng.
Môi lưỡi chạm nhau, chậm rãi phác họa hình dáng môi cậu rồi nhẹ nhàng cạy mở đôi môi đỏ mọng.
Người kia không hề nóng vội mà động tác rất nhẹ nhàng, chỉ thỉnh thoảng cọ nhẹ răng vào cánh môi, dịu dàng trao nhau hơi thở nóng rực.
Eo Mộ Bạch bị một cánh tay ôm lấy, gáy cũng bị bóp chặt đầy tính chiếm hữu rồi chậm rãi vuốt ve khiến cậu ngứa ran.
Cơ thể từ từ nóng lên.
Mộ Bạch cảm nhận được toàn thân nóng bừng trong nụ hôn dịu dàng này.
Cậu mơ màng nghĩ mình là tiểu quỷ.
Đã chết mấy trăm năm rồi.
Ngay cả hơi thở cũng không có, nhiệt độ cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449903/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.