"Huhuhuhu ——"
"Bạch của tôi ——"
"Sao lại chết thảm vậy chứ......"
Ngày hôm sau.
Trong phòng khách biệt thự, một tiếng nấc bi thương vang lên, theo sau là tiếng sụt sịt ngẹn ngào, sau khi thút thít một hồi thì nhịn không được khóc òa lên.
"......"
Diêm Hạc trầm mặc nhìn Vệ Triết khóc thở không ra hơi trên ghế salon, nước mắt ướt đẫm mặt mũi, cứ như người góa vợ là hắn vậy.
Hồi lâu sau, anh chậm rãi nói: "Mộ Bạch là người yêu của tôi mà."
Anh muốn nói với người trước mặt rằng Diêm Hạc góa vợ chứ không phải Vệ Triết góa vợ.
Nghe xong nguyên nhân cái chết của Mộ Bạch, Vệ Triết thương cảm lau nước mắt rồi bi thương nói: "Tôi biết chứ Diêm tổng."
"Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm mọi cách để hai người được bên nhau nửa năm một năm......"
"Hắc Bạch Vô Thường hay đầu trâu mặt ngựa gì đó cũng đừng hòng bắt Tiểu Bạch đi......"
Năm nào sếp hắn cũng lọt vào top 10 thanh niên ưu tú nhất Tân Thị, thường xuyên làm từ thiện, sếp hắn muốn cưới tiểu quỷ làm vợ thì đã sao!
Cũng đâu phải chuyện xấu đáng bị sét đánh!
Người yêu của sếp hắn thanh liêm chính trực, chí công vô tư, còn được gọi là Thanh Thiên tiểu lão gia.
Thanh Thiên tiểu lão gia muốn yêu đương với người sống thì đã sao!
Sống mấy trăm năm, yêu đương cũng đâu phải chuyện gì thương thiên hại lý!
Vệ Triết càng nghĩ càng xót xa, nhịn không được quệt nước mắt.
Từ hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449900/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.