Nghe người trước mặt nói muốn lấy lại Phật châu, Hoằng Huy lập tức lắc đầu nói: "Không được đâu."
Giọng điệu hắn nghiêm túc hiếm thấy: "Phật châu chỉ mới sửa ba viên chánh kiến, chánh tư duy và chánh ngữ, mấy viên còn lại vẫn có vết nứt. Sư phụ đã dặn nhất định phải sửa hết tám viên mới được đem đi."
Đầu dây bên kia im lặng.
Hoằng Huy trịnh trọng nói: "Nếu anh gặp ác quỷ khó giải quyết thì có thể nói với tôi. Mặc dù tài nghệ tôi không cao nhưng chưa biết chừng sẽ giúp được anh. Cùng lắm thì tôi sẽ liên lạc với sư phụ. Rốt cuộc tối qua ác quỷ nào tới nhà anh vậy?"
Diêm Hạc: "......"
Hoằng Huy nín thở chờ câu trả lời.
Hắn nghĩ chắc phải là ác quỷ khó giải quyết lắm mới có thể khiến Diêm Hạc gọi điện cho hắn lúc sáu giờ sáng để đòi lại Phật châu.
Ác quỷ khiến Diêm Hạc bó tay nhất định có thể gây ra gió tanh mưa máu.
Nếu ác quỷ kia làm chuyện hại người thì hắn phải mau chóng liên lạc với sư phụ mới được.
Diêm Hạc trầm mặc hồi lâu, lâu đến nỗi Hoằng Huy thấp thỏm hỏi: "Khó giải quyết thế cơ à? Ngay cả tên ác quỷ cũng không nói được sao?"
Rốt cuộc Diêm Hạc mở miệng, nói chẳng phải ác quỷ gì hết.
Chỉ là đêm qua không có Phật châu nên ngủ không ngon thôi.
Hoằng Huy do dự hỏi: "Thật không?"
Diêm Hạc nói thật.
Lúc này Hoằng Huy mới yên tâm, dặn anh đợi sửa xong tám viên Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449798/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.