Liên Ngu Sơn chỉ cảm thấy cự kì mệt mỏi, mơ màng trầm trầm nhắm mắt, như muốn ngăn cách thế gian ồn ào bên ngoài.
Y cho rằng vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại nữa, không ngờ mình vẫn còn có thể tỉnh dậy.
Yếu ớt mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là đỉnh màn xa lạ.
Có người ngồi bên cạnh y, cúi xuống thân nhẹ giọng nói, “Cuối cùng cũng tỉnh.”
Liên Ngu Sơn chậm rãi quay đầu lại, thấy gương mặt mà y vô cùng quen thuộc.
Người nọ nhẹ nhàng để tay lên trán y, thở dài nói, “Ai, đứa…”
Liên Ngu Sơn nháy mắt mấy cái, viền mắt cay cay nhưng không chảy ra một giọt nước mắt nào. Y nỗ lực khẽ động, khóe miệng, nhỏ giọng nói “Đại thần quan…”
Người này chính là đại thần quan của Hạo Hãn thần điện, là hoàng thúc của Vân Lạc – Vân Ly.
Vân Ly cầm tay y, sắc mặt trầm ngâm nhìn y.
Liên Ngu Sơn khàn giọng hỏi, “Ngài… Ngài sao vậy lại ở chỗ này…? Ta… ta…” Liên Ngu Sơn đột nhiên nhớ tới việc bị hôn mê lúc trước, lập tức kinh hoảng.
Vân Ly trấn an y, “Không có việc gì, không có việc gì, yên tâm, hài tử không có việc gì. Thực sự là nguy hiểm thật, ta tái tới trễ một chút, hài tử cũng không dám đảm bảo.”
Liên Ngu Sơn há to miệng, còn muốn hỏi cái gì nhưng lại cảm thấy mệt mỏi cực kì, toàn thân mềm nhũn, mắt cùng từ từ nhắm lại.
….
Liên Ngu Sơn khi lần thứ hai tỉnh lại đã là hai ngày sau. Vân Ly đút cho y ăn một chút, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467591/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.