Nàng chịu đi theo ta chứ
Sau khi giam được Ân Mạc và Hoa Liên, hai gã Ma Tu kia mang theo thi thể của đồng bọn đã bị Hủy Vân châu làm cho nổ tung rời đi, nhanh chóng biến mất.
Không ai biết được ở đây đã từng xảy ra chuyện gì.
“Đại ca, ngươi nói xem chủ nhân muốn chúng ta bắt nữ yêu này, rốt cuộc là để làm gì?” Gã Ma Tu trông trẻ hơn trong tay cầm Càn Khôn đồ, mặc dù Càn Khôn đồ đã đóng lại, nhưng bên trên vẫn lóe lên kim quang, đó là vì người bị phong ấn ở bên trong có tu vi quá cao, pháp lực rỉ ra ngoài.
Cũng chính vì vậy nên bọn chúng mới không tài nào bỏ Càn Khôn đồ vào trong túi được.
“Không biết, có điều nghe nói, Thiếu chủ tử với nữ tử này có quan hệ không ít.”
“Thì ra là thế, kể ra, xét về mặt nào đó, Thiếu chủ quả nhiên rất giống chủ nhân.”
“Ha ha, nói chỉ được cái đúng.”
Hai người đi càng lúc càng xa, thanh âm phiêu tán, cũng chẳng còn ai nghe thấy được nữa.
Hoa Liên và Ân Mạc bị giam trong Càn Khôn đồ, mặc dù lúc mới vào không cảm thấy có gì khác lạ, nhưng ở lâu mới phát hiện, nơi này dường như có thứ gì đó đang hút lấy sức mạnh trong cơ thể bọn họ vậy, đặc biệt là khi đi lại ở đây, cảm giác đó lại càng thêm rõ ràng.
Ân Mạc tu vi cao còn chưa cảm thấy gì, nhưng Hoa Liên thì lại thấy yêu lực đang nhanh chóng xói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983860/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.