Không cẩn thận bị tiểu nhân ám hại gì đó, Tiêu Dật nói thực nhẹ nhàng, nhưng mà sự thật vô cùng tàn khốc. Bên trong hoàng cung khắp nơi cạm bẫy, từng bước kinh hoàng, lúc Hoàng gia gia vừa băng hà, trong cung hoảng loạn, khi đó, nếu không phải mẫu phi vẫn luôn bảo vệ trước người nó, chỉ sợ nó đã sớm bị hoàng hậu thừa dịp loạn lạc giết chết. Chỉ tiếc, hai năm sau mẫu phi cũng đi, thi cốt mẫu phi chưa lạnh, hoàng hậu liền nhanh chóng tìm một sai lầm của nó, đè xuống rút roi, nếu không phải phụ hoàng đến đúng lúc, nó chỉ sợ đã sớm chết.
Nhưng mà, Tiêu Dật không biết là, lúc phụ hoàng nó đến, nhìn thấy thân mình nho nhỏ của Tiêu Dật bị treo ở giữa không trung, đầy người là máu, đã sớm ngất đi, dùng sức nhắm chặt mắt, rút roi trong tay thái giám, đánh ba cái về phía hoàng hậu:“Những người ở đây hôm nay, toàn bộ thiên đao vạn quả! Thái tử nếu không cứu được, tru di cửu tộc!”
Cuối cùng, Thái y mất ba ngày ba đêm, đem mạng tiểu Thái Tử từ tay Diêm Vương kéo lại, Hoàng Thượng vẫn giữ ở một bên lúc này mới đứng dậy, thay quần áo vào triều, ngày đó, hoàng hậu bị phế, ban thưởng một ly rượu độc, con hoàng hậu bị phong An hầu, không được truyền trọn đời không được hồi kinh. Huynh trưởng của hoàng hậu, cũng bị phế chức Tể tướng, con cháu ba đời không được làm quan.
Chuyện khiếp sợ này đi qua, tất cả mọi người thật không ngờ, vị Hoàng Thượng thoạt nhìn vô dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502388/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.