“Đó là Paris, là một thành phố bồng bềnh mà không chìm đắm.
Nó tọa lạc ở phía bắc nước Pháp, mùa đông sẽ hơi lạnh. Trước khi đến nơi đây, tôi từng đọc một ít văn tự có liên quan đến nó. Trong một vài miêu tả, nó vô cùng mỹ lệ, nghìn vạn người hướng tới nó. Nhưng đối với tôi mà nói, nó dường như mang ý nghĩa khác, không chỉ có giới hạn trong phong cảnh đại lộ Champs Elysees, hay là tháp sắt Paris mà thôi.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Lúc đến Paris đã là buổi tối. Tuy nói nơi này có thể xem là nhà Châu Tử Bùi, nhưng cha vẫn bố trí người đến đón họ. Xuống máy bay, đã tìm rất lâu ở chỗ cửa ra, nhưng cũng không nhìn thấy người tới đón. Sau đó rốt cuộc nhìn thấy một người đàn ông Pháp tuổi trung niên trong đám người, giơ một tấm bảng viết tên Châu Tử Bùi đứng đợi. Chẳng qua là, ba chữ Châu Tử Bùi bị ông ta cầm ngược mất.
Lúc đi ra sân bay Charles de Gaulle, gió lạnh đập vào mặt không chút nể nang, khiến cho người ta gần như không mở được mắt ra.
Thịnh Minh giấu nửa khuôn mặt mình dưới chiếc khăn quàng cổ dày, chống cự mùa đông Paris.
Bỏ hành lý vào cốp sau xe chở hàng, người đàn ông nọ đưa bọn họ về nơi ở an toàn, tại quận 8 – nơi phồn hoa nhất Paris.
Mẹ Châu nhìn thấy họ, vẫn hưng phấn như ngày nào.
Vội vàng đi tới đón một phần hành lý giúp Thịnh Minh. Châu Tử Bùi xách túi lớn túi nhỏ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221232/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.