Quanh quanh quẩn quẩn, toàn bằng duyên phận. Tình đời đều là như vậy.
Tựa như lời nói này của Giản Trinh: “Người là một người khiến cho người ta cảm thấy yêu thích, cái ly của người không nên vì tôi mà trống rỗng.”
—— “Ngủ ngon, Paris”
Cuối năm, nhận được thiệp mời từ Cát Giai.
Người con gái đã dành gần hết quãng thời gian đại học để lặng lẽ thích Thịnh Minh ấy, sắp kết hôn rồi.
Trên thiệp mời, có một tấm ảnh cưới của cô và chồng mình.
Mái tóc ngắn gọn gàng ngày xưa giờ đã nuôi thành tóc dài, trông rất mực nữ tính. Thứ không thay đổi, là nụ cười không bao giờ tắt của cô.
Từ sau khi tốt nghiệp đại học, họ cũng có chút ít liên lạc gián đoạn. Lúc đó, cô biết được Châu Tử Bùi học thành về nước trước thời hạn, cũng biết hai người đã đằm thắm được tám năm, chưa từng cách biệt. Trong điện thoại, Cát Giai cười nói: “Tớ thật sự mừng thay cho cậu.”
Thịnh Minh cũng cười, “Trước mắt là thời gian đại hỉ của cậu, là tớ mừng thay cho cậu mới phải.”
“Cảm ơn. Ngày mai tớ sẽ gửi thiệp mời đến cho cậu, mang theo anh nhà cậu đến dự lễ nhé.”
“Được, tớ sẽ nói với cậu ấy.”
Trên thiệp mời gửi tới, quả có ghi thêm tên Châu Tử Bùi như dự đoán.
Trên bàn cơm, Thịnh Minh hỏi chàng trai: “Tối hôm đó, cậu rảnh rỗi chứ?”
Châu Tử Bùi gắp một đũa thức ăn bỏ vào trong bát, “Cậu nói vào ngày cái cô gái trong lớp cậu kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221229/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.