Say qua mới biết rượu nồng, yêu qua mới biết tình nặng.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Lúc cha hạ tối hậu thư cho Châu Tử Bùi trong điện thoại, Thịnh Minh ở ngay bên cạnh hắn.
Sau đó, Châu Tử Bùi bắt đầu nói tiếng Pháp, có lẽ là vì đầu điện thoại bên kia đổi thành mẹ.
Hai lần gặp mẹ chàng trai, đều cảm thấy người phụ nữ ấy dịu dàng hiền hoà, thấu hiểu tình lý. Phỏng chừng là đang nói vài lời khuyên giải an ủi, Châu Tử Bùi chỉ là cúi đầu đáp lại bà.
Thịnh Minh thì làm bộ ngồi trước bàn an tâm đọc thơ.
Nhưng hắn lắng nghe tất cả động tĩnh. Có thể loáng thoáng nghe hiểu cuối cùng Châu Tử Bùi hỏi thăm sức khỏe mẹ bằng tiếng Pháp, muốn bà chăm sóc tốt cho bản thân. Sau đó, Châu Tử Bùi cúp điện thoại. Thịnh Minh lật sách qua một tờ, nghe bước chân Châu Tử Bùi dần dần đi tới gần.
“Mình…”
Châu Tử Bùi mở miệng rồi, lại ngừng. Thịnh Minh không có ngoảnh đầu, chỉ đợi hắn.
“Học xong năm ba, thì đi. Sau khi hoàn thành khóa học bên kia, sẽ về. Đại khái, cần ba năm.” Lúc chàng trai nói những lời này, ngữ điệu không có một chút thăng trầm, dường như chỉ là đang tuyên bố một tin tức thường tình mà thôi.
Nói xong, Châu Tử Bùi đi đến, ôm lấy Thịnh Minh từ phía sau.
Ôm ấp này, quen thuộc đến vậy. Thịnh Minh nhắm mắt.
Châu Tử Bùi cái gì cũng không nói, chỉ nghiêng đầu hôn vào má hắn.
Chàng trai ghé vào lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221213/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.