*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi vẫn luôn cảm thấy may mắn, may mắn từng có người rủ tôi xuân khê vớt nòng nọc; từng có người vì tôi ngày hè bắt ve sầu; từng có người cùng tôi đêm thu quạt đom đóm; từng có người mùa đông vì tôi đốt lửa.
—— “Ngủ ngon, Paris”
Tối hôm đó có bóng đá, là một trận chung kết hết sức quan trọng.
Châu Tử Bùi lê đôi dép đi xuống lầu, mua vài lon Heineken với đồ ăn vặt trong cửa hàng tiện lợi rồi đi lên. Lúc đi một mình ra khỏi cửa hàng tiện lợi, bật lửa châm một điếu thuốc. Vốn hắn cũng không hút nhiều, cộng thêm Thịnh Minh cũng không thích hắn hút, cứ như vậy, thuốc hút càng ít đi.
Xách túi đứng ở ven đường. Buổi tối còn có chút gió, không đến mức oi bức lắm. Hắn hút hai hơi, híp mắt nhìn khung cửa sổ đang sáng đèn trên lầu hai của lữ quán thanh niên phía bên đường đối diện. Thuốc mới cháy đến phân nửa, Châu Tử Bùi vội hút mạnh hai hơi, rồi ném xuống dưới chân giẫm tắt, lên lầu.
Khi mở cửa, người trong phòng chắc chắn, “Lén hút thuốc.”
Không phải bất kì một loại nghi vấn nào, là giọng điệu vô cùng khẳng định.
Thịnh Minh luôn luôn nhạy cảm.
Bị phát hiện rồi, Châu Tử Bùi có chút xấu hổ vò vò đầu, xách một túi đồ ăn đi vào phòng.
Vừa mới ngồi xuống, cửa phòng đã bị gõ vang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-paris/3221207/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.