Tsugumi bị bỏ lại một mình sau cánh cửa, ngẩn ngơ đứng nhìn.
Chỉ trong một ngày, người đàn ông anh gặp gỡ năm 25 tuổi, người chung sống cùng anh dưới một mái nhà suốt chín năm trời trong mười năm quen biết, không những nói lời chia tay với anh mà còn đuổi anh ra khỏi nhà, chẳng có lấy một cuộc trò chuyện đàng hoàng. Tâm trạng này giống như một người bị đâm từ phía sau rồi vứt xác bên đường, chẳng kịp kêu cứu lấy một câu.
"Xin lỗi, tôi chưa viết thêm được gì cả."
Mặc dù không nhìn thấy đối phương nhưng Tsugumi vẫn cúi gằm mặt với chiếc di động đang cầm trong tay. Hôm nay đã là hạn chót nộp bản thảo truyện dài kỳ được xếp lịch đăng trên tạp chí tiểu thuyết Shinpa vào tháng tới, vậy mà anh mới chỉ viết được chừng một nửa.
"Cậu đang gặp rắc rối gì à? Lúc chúng ta bàn bạc với nhau đã có cảm hứng rất tốt mà."
Nakanishi, người biên tập đã gắn bó với anh suốt tám năm kể từ ngày đầu ra mắt, cất tiếng hỏi. Những lúc thế này, Nakanishi chắc chắn sẽ không thúc giục. Vì anh biết Tsugumi là kiểu tác giả càng bị hối thúc sẽ càng viết chậm hơn. Nhưng dĩ nhiên, Nakanishi cũng đang rất vội nên khó mà thông cảm hơn nữa.
"Không có gì đâu ạ."
Nakanishi đã làm việc cùng Tsugumi lâu như vậy, tất nhiên cũng biết anh là gay, cũng như chuyện anh đang sống cùng Shinji, nhưng để việc tình cảm ảnh hưởng tiến độ bản thảo thực sự là chuyện khó ăn khó nói.
"Thật sự rất xin lỗi anh. Tôi sẽ cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-hen-mai-nhe/118729/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.