Shinji nói, càng lúc càng nhanh.
"Cứ tiếp tục thế này cũng không phải với bố mẹ. Anh là con một trong nhà, bố mẹ thường vui vẻ kể với anh chuyện con cháu của người khác, nào là bên hàng xóm mới sinh con, hoặc đứa trẻ nào đó vừa đi mẫu giáo. Tuy bố mẹ không có ý thúc giục, nhưng thấy họ như vậy anh rất xót xa. Những chuyện đó Tsugumi không hiểu được..."
Shinji chợt khựng lại.
"...Xin lỗi, anh lỡ lời."
"Không sao."
Tsugumi rũ mắt xuống. Anh không có bố mẹ. Mẹ đã qua đời ngay sau khi sinh anh, bố cũng mất do bệnh tật khi anh đang học đại học. Họ hàng hai bên không còn liên lạc từ lâu, cho nên dù nói thế nào anh cũng không thể hiểu được cảm giác bị người thân gây sức ép. Biết vậy nhưng anh chẳng thấy dễ chịu hơn.
"Hãy hiểu cho anh."
"Em không hiểu. Em cũng có cảm xúc riêng của mình chứ."
"Đây không phải chuyện tình cảm."
"Gì cơ?"
Tsugumi nghiêng đầu.
"Nếu chia tay không phải vì vấn đề tình cảm thì vì cái gì?"
"Vì chuyện con cái... Anh muốn nhanh chóng giải quyết ổn thỏa vì anh có tuổi rồi."
"Tóm lại là chuyện kết hôn rồi sinh con phải không?"
Shinji không đáp. Cơn giận trong lòng Tsugumi dần lan ra như vết ố không ngừng loang lổ.
Đây là những lời nên nói khi chia tay với người yêu đã sống chung chục năm trời sao? Nhưng vì chung sống quá lâu nên anh hiểu, chuyện đã đến nước này, Shinji sẽ không nhượng bộ. Giống như chuyện mua ghế sofa, anh ta muốn là phải vác về bằng được. Shinji giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-hen-mai-nhe/118728/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.