Thời gian thoáng một cái đã ba ngày trôi qua, trong ba ngày này vào ban ngày thì Mặc Hi ở cùng với bọn An Diệc Kỳ, buổi tối trở về nhà riêng, mãi cho đến hôm nay, quyết định chuẩn bị trở về thành Đế Do thì cô mới nói chuyện này cho đám người An Diệc Kỳ, nhất là nói với Hắc Ảnh, bảo hắn phải cẩn thận hiệu trưởng.
Hắc Ảnh cũng không có bất kỳ nghi vấn nào, hắn cũng không phải người ngu, đồng dạng cũng có thể nhìn ra hiệu trưởng có mục đích, chẳng qua khi đó hắn bị cừu hận làm đầu óc mê muội, cho dù biết hiệu trưởng có mục đích cũng cam tâm tình nguyện đi theo bị lợi dụng, lúc này nghe Mặc Hi dặn dò hắn dĩ nhiên sẽ nghe lời, hắn có niềm tin mù quáng và tuyệt đối với Mặc Hi, cho dù không phải thật chỉ cần Mặc Hi nói là thật, thì hắn cũng sẽ xem nó như thật.
Thế là hôm nay một lần nữa dưới ánh mắt lưu luyến không rời của đám người An Diệc Kỳ, cô bắt đầu hướng về thành Đế Do.
Trên đường, cô với Phiêu Linh cùng nhau đi, đồng thời mua vài vật dụng hàng ngày, trên Đảo Thiên này không được dùng xe bay, nhưng khi ra khỏi đảo sẽ khác.
Khi vừa tới cửa khẩu của Đảo Thiên, Mặc Hi dừng bước, lần trước cũng ở nơi này, khi cô chuẩn bị rời khỏi đảo, Mặc Hi đã đưa xe bay màu bạc của mình cho Thiên Nhu, bởi vì khi cô vào Dị thú thực lâm sẽ không cần dùng, dĩ nhiên Phiêu Linh cũng không có xe.
Mặc Hi chớp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256221/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.