Edit: Sakura“Uh, tớ hiểu rồi, vậy chỗ đó phải biết có một phạm vi bao vây đặcbiệt, chỉ cần không đi tới phạm vi đó là được.” Mặc Hi cười nói, ý tứ đã rõ ràng.
“Uh.” Phiêu Linh cũng nhìn ra, gật đầu, không có ngăn cản.
Không ngừng đi về phía trước, trong không khí có cảm giác áp lực bíẩn, chỗ này có nhiều dị thú đã đi qua, dị thú mẫn cảm với nguy hiểm hơnngười rất nhiều, cho nên dù cách xa kia chỗ Sự tức giận của thần còn cómấy địa phương gần thì bọn hắn đều không muốn đến.
Thậm chí, càng đi vào bên trong thì năng lượng bao quanh cũng càng mỏng, người hấp thu năng lượng cũng hơi ngừng lại một chút.
Mặc Hi trầm lặng, không phải bởi vì nguy hiểm mà là bởi vì cái trungtâm kia hấp dẫn, chỗ này rất hấp dẫn cô, càng đi vào trung tâm thì cảmgiác hấp dẫn lại càng mãnh liệt, cái cảm giác này giống như lần đầu thấy Thanh Dực vậy… Đều có sự sắp xếp hoàn hảo!
Phiêu Linh linh mẫn cảm giác được sự khác thường của Mặc Hi, liếcnhìn lại thì phát hiện cô đã thi triển mở tử nhãn, tím trong suốt, tímthần bí cao quý, tím trầm lặng, uy nghiêm mà nhiếp hồn.
Không sai, với tử nhãn thì Mặc Hi nhìn rõ không khí bao quanh chỗtrung tâm nhanh chóng phiêu tán trong nháy mắt, thậm chí ngay cả nănglượng trong người mình cũng hấp dẫn đi.
Sao lại thế, vì cái gì trong lòng lại nổi lên sự mơ hồ.
“Một km nữa là tới rồi.” Phiêu Linh nói nhỏ.
“Uh.” Mặc Hi gật đầu, ngừng bước chân, dựa theo tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256214/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.