Edit: Vân KhinhBeta: SakuraBên trong căn biệt thự khác, hai bóng ảnh ngồi trước bàn đàm luận.
Chỉ thấy một hình bóng mềm mại nhỏ nhắn, mặc bộ quần áo màu trắng,tay đặt trên bàn nắm chặt lại, có chút trắng bệch, đồng thời truyền tớitiếng rống giận dữ: “Vì sao!!? Vì sao cha lại không giúp chúng ta báothù!! Không phải là cha chiều em nhất sao?? Em bị bắt nạt như vậy mà cha cũng không quan tâm!!”
Bóng ảnh khác tương đối cao gầy, giờ phút này trên người quấn chặtbăng vải, an ủi: “Tiểu Ức, cha làm vậy có đạo lý của người, không nêntức giận nữa.” Nhưng là từ giọng nói kia cũng khó che được áp lực và bàn tay đang năm chặt có thể thấy được tâm tình của hắn cũng không giốngnhư những gì hắn nói.
Lần này, thật sự khiến hoả khí của hắn bốc lên, liên tục bị đánh hailần, còn chật vật như vậy, đối thủ lại là đứa trẻ mười một, mười haituổi, hỏi hắn thế nào không uất ức cùng với tức giận.
Mà hai người này chính là Bạch Ức cùng với anh trai của cô từng bị Mặc Hi trị qua.
Gương mặt khả ái của Bạch Ức tràn đầy sát khí, lộ vẻ hung ác, đôi mắt chớp động nói: “Anh, nếu cha không giúp chúng ta, thì chúng mình tự báo thù là được.”
“Hở?” Thiếu niên sửng sốt, có chút cười khổ nói: “Từ hai trận đánhnày em không nhận ra sao?? Mặc Hi không phải là người chúng ta có thểđối phó được, nếu là một mình Lạc Nguyệt còn may, nhưng mà cô ta lại cómột dị thú khế ước cường đại như vậy.”
Không phải hắn không muốn báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256197/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.