Edit: Vân KhinhBeta: Sakura【 Chủ nhân. . . . . . 】
【 Chủ nhân. . . . . . 】
Là ai đang gọi?
【 Chủ nhân, tỉnh dậy đi! 】
Tỉnh dậy?
Trên mặt truyền tới một chút ẩm ướt cùng cảm giác ma sát làm Mặc Hi gian nan mở mắt, trước mắt là một cảnh mơ hồ.
“Ô. . . . . .” Vốn định ngồi dậy, lại phát hiện thân thể không mộtchút khí lực, không phải là mệt mỏi, cũng không phải đau đớn, mà giốngnhư không phải thân thể của mình.
Bản thân mình xảy ra chuyện gì!?
Chưa từng trải qua tình trạng như thế khiến Mặc Hi cảm thấy sợ hãi, sau khi tỉnh táo lại, liền bắt đầu tự hỏi.
【 Chủ nhân! Người đã tỉnh!! 】
Nhưng vừa đúng lúc này, một âm thanh vui mừng khiến Mặc Hi dừng ýnghĩ, không thể động đậy khiến cô không thể quan sát, hơn nữa linh cảmcũng trở nên chậm chạp, gần như không có cảm giác, chưa từng bị động như thế, cô bình thản nói: “Ai?”
Nhìn như bình thản, kỳ thật trong đầu đang suy nghĩ đối sách.
【 Chủ nhân, là tôi nói! Là tôi nói!! Tôi đang ở trên người của ngài!! 】
Mà một tiếng cuối cùng Mặc Hi nghe được, chủ nhân?? Chuyện là thế nào?? Còn có giọng nói này….Sao giống như một đứa trẻ…
” Em đang ở trên người của chị sao? Sao chị lại không cảm giác được? Em lại đây cho chị nhìn xem.”
【 Ha ha! Được! Chủ nhân sẽ thấy rõ ràng thôi! 】
Lời nói vừa dứt, trước mặt Mặc Hi xuất hiện một đôi mắt to màu xanhđen, ngập nước, thần bí cũng rất xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256196/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.