Dịch: Tiểu Phương
Beta: Fleur
Việc ấp trứng đã có thượng thần chủ động xin đi giết giặc, A Liên có thể gác qua một bên mà bận rộn chuyện khác. A Bàng thấy nàng mỗi ngày rất tất bật, nên rất có ý kiến đối với chuyện lúc đầu nói thượng thần đến là để chăm sóc nàng lại cứ vậy ở nhà không thèm ra khỏi cửa: "Ngươi đúng là trí nhớ của loài cá mà, cũng không thể nuông chiều hắn như vậy!"
A Bàng cũng đã gặp Thanh Loan phu nhân. Thượng thần không có mẹ, Thanh Loan phu nhân này tương đương với mẹ của thượng thần, nhưng đối với con dâu A Liên lại thật lòng yêu thương, không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu nên lúc này trong lòng A Bàng cũng hơi yên tâm. Nghĩ đi nghĩ lại trứng cũng đã sinh ra, nếu thượng thần đối xử tốt với A Liên một chút thì vẫn có thể xem là một mối nhân duyên tốt. Chuyện phu thê vẫn là khuyên giải hòa không nên khuyên ly tán.
A Liên cười nói: "Không sao mà... Hơn nữa mỗi buổi tối thượng thần cũng rất vất vả."
Bởi vì thượng thần đã nói qua không được cho người khác biết việc hắn ấp trứng, đặc biệt dặn dò nàng không thể nói cho A Bàng.
A Bàng cười sâu xa.
Sau khi A Liên trở về liền nhìn thấy thượng thần cuộn người trên giường vỏ sò nhỏ, đôi chân dài có chút khó khăn gập lại.
A Liên cười nói: "Bộ dáng thượng thần ấp trứng thật là đẹp mắt."
Khóe miệng Dung Lâm nhếch lên. Hắn đang ôm trứng trong ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-huong-tu-dat/1935276/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.