Người dịch: Nhật Phương
Biên tập: Fleur
Mạnh Cực tiên nhân dĩ nhiên là vui mừng, nhưng lại sợ thượng thần hiểu nhầm, liền giải thích luôn: "Minh Nguyệt lâu chúng ta là tửu lâu đàng hoàng, nhưng chắc hai vị thượng thần cũng hiểu được, mấy năm nay kinh tế trên thiên giới không có khởi sắc, kinh doanh ăn uống lại cạnh tranh vô cùng khốc liệt, tiểu tiên cũng không còn cách nào khác. Minh Nguyệt lâu là tiệm lâu đời, nếu như không có lượng khách ra vào, thì không tránh khỏi phải đóng cửa tiệm, đây cũng là một cách thu hút khách nhân đến, những tiệm khác cũng đều làm như vậy. Hơn nữa, tiểu tiên cũng chỉ là để tiểu cá yêu đứng ở đó thôi, chứ không để nàng ta phải làm việc khác..."
Việc khác. Chân mày Dung Lâm khẽ động, đó là điềm báo cho sự nổi giận.
Mạnh Cực tiên nhân vẫn đang chìm đắm trong suy tư của chính mình, tự lẩm bẩm một mình: "Tiểu cá yêu này tuy rằng trắng trẻo xinh đẹp, ngực to eo thon, chân cũng mảnh khảng nõn nà, nhưng lại không có tài nghệ gì khác, chỉ có thể làm bình hoa. Làm bình hoa một thời gian có thể được, nhưng nếu để lâu dài, mọi người cũng không muốn thưởng thức cái đẹp nữa, dựa vào gương mặt mà kiếm cơm thì tóm lại không thể kiếm cả đời được, cho nên mới nói, ngày sau ta đưa nàng ta đến chỗ Bích Vân tiên tử học ít điệu múa điệu hát dân gian gì đó, cố gắng chuẩn bị đầy đủ chút."
Trong lòng Dung Lâm phiền muộn, cất bước vào trong Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-huong-tu-dat/1935214/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.