Dịch: Nhật Phương
Beta: Fleur
Hồng Kiều tiên tử có sắc đẹp vô song, có tiếng trong lục giới, mặc y phục trang điểm có thể nói là theo kiểu mẫu, mắt nhìn tất nhiên sẽ không hề kém.
Lần này Dung Lâm tham dự xong hôn yến của Thanh Đề đế quân, không trở về với hai tay trống không giống như bình thường, mà lại đem về chiếc váy đỏ xinh đẹp.
Lại nói đến ngày hôm đó, sắc mặt của Hồng Kiều tiên tử rất đặc sắc, nhưng rốt cuộc vẫn xuất thân là tiên tử cao quý, nhanh chóng phản ứng lại, hỏi nguyên do.
Dung Lâm chỉ nói mình quen một nữ cô nhi đáng thương, thấy chiếc váy nàng mặc trên người rất đẹp, liền nghĩ đến mang một bộ về cho nàng ấy.
Sức tưởng tượng của nữ nhân trước giờ vô cùng phong phú, mấy ngàn năm nay thượng thần thủ thân như ngọc, dù lương thiện nhưng cũng hiểu được việc giữ khoảng cách với người khác giới, nữ cô nhi đáng thương trong lời nói của thượng thần có thật sự chỉ là một nữ cô nhi đơn giản hay không, tất nhiên còn phải cân nhắc kỹ.
Trong lòng của Hồng Kiều tiên tử bây giờ rất hỗn loạn, nhưng cũng biết được phải tận dụng cơ hội, lén dẫn Dung Lâm đi chọn xiêm y.
Hồng Kiều tiên tử nói: "Những chiếc váy của ta đều là do những tú nương có tay nghề làm ra, mỗi một kiểu dáng chỉ có một bộ, nếu như thượng thần thích bộ ta mặc trên người, ta sẽ giặt sạch rồi tặng cho vị cô nương đó..."
Theo Hồng Kiều tiên tử, nếu cô nương đó chỉ là cô nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-huong-tu-dat/110652/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.