"Hoài Viễn, ngươi chấp nhận được bọn họ, lại không chấp nhận được Vân Dương sao?"
"Không chấp nhận."
"Nếu như nói, đây là hy vọng của trẫm thì sao?"
"Hoàng thượng, ngươi đến cùng muốn ngủ hay không, không ngủ ta đi."
"Ngủ..."
Đối với Hoài Viễn, chưa đánh đã thua.
...
"Bắc Thần, đại đương gia, trẫm biết ngươi hào khí ngất trời, hiệp nghĩa can trường, hiên ngang lẫm liệt, không ai sánh bằng..."
"Ừm, từ khi biết ngươi rồi thật sự là 'tuyệt hậu' rồi, còn có, nương tử ngươi đừng khen nữa, tiếp theo không phải là cúc cung tận tụy, chết không hối tiếc chứ?"
Ho khan, "Trẫm biết Bắc Thần có phong độ, có khí phách, hiện giờ vào cung, chuyện đã qua không nên so đo thêm nữa, cho nên, Vân Dương..."
"Hắn à..." Cân nhắc, phóng khoáng nói, "Ngươi hầu hạ đại gia ta thoải mái, ta sẽ suy xét."
Một tháng sau.
"Bắc Thần à, về Vân Dương..."
"Ngươi hầu hạ đại gia ta thoải mái, ta sẽ suy xét..."
"..."
Đối với Bắc Thần, trộm gà không được còn mất nắm thóc.
...
"Lạc Cẩn, ngươi và Vân Dương không có đụng chạm gì, cho nên, có thể gần gũi với Vân Dương một chút hay không..."
"Tông Bảo, ngươi là muốn hắn đè ta, hay là ta đè hắn?"
"Trẫm không phải ý đó, trẫm chỉ là không muốn thấy các ngươi lại xa lánh Vân Dương nữa, vì trẫm, ngươi và Vân Dương qua lại nhiều một chút..."
"Không phải là không thể được, ngươi đi tìm lão cung nữ tới, để hắn cũng chịu một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136530/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.