Lúc Hoài Viễn đến, cung nữ trên giường đã tắt thở, quần áo Lạc Cẩn bị xé hơn phân nửa, cổ tay trói ở đầu giường, Hứa Diệu Tổ đang cởi quần của hắn.
Gã còn chưa kịp ra tay với Lạc Cẩn, nhưng trên thân thể trắng nõn dính phải ô uế cũng khiến người ta nhân hai mắt đau nhói.
Lạc Cẩn đã hoàn toàn không còn phản ứng nữa, như là mất hết can đảm, chỉ còn trống rỗng.
Hoài Viễn hỏi hắn, Lạc Cẩn không trả lời được, chỉ nhìn, mắt cũng không chớp. Giống như là bị kích động quá mức...
Phá tan trùng trùng trở ngại, Bắc Thần xông vào, thấy một màn như vậy, đầu tiên là y ngẩn ra, sau đó hung hăng hít khí, rõ ràng có thủ vệ ngăn cản, Bắc Thần vẫn có bản lĩnh một cước đạp Hứa Diệu Tổ kia ngả ra đất, trước khi mọi người kịp phản ứng, Bắc Thần đã nắm lấy cổ tay Lạc Cẩn, "Lạc Cẩn..."
Trong giọng nói Bắc Thần mang theo run rẩy rõ ràng, giống như sợ hãi, cũng giống như đau lòng, bộ dáng Bắc Thần như vậy khiến tim tất cả mọi người ở đây đều nhói một cái, bọn họ cũng đều biết quan hệ giữa Bắc Thần và Lạc Cẩn rất tốt...
Bắc Thần còn như vậy, đừng nói Lạc Cẩn là người ở trong đó...
Hoài Viễn vẫn nghiêm mặt, thế nhưng ánh mắt lại đang quét qua lại trên mặt hai vị kia, bọn họ nhìn nhau "thâm tình" như vậy chẳng lẽ không cảm thấy buồn nôn sao?
Hắn cũng rất muốn đẩy hai người bọn họ mấy cái, xem bọn họ có bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136523/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.