Hà Kính vẫn luôn quản lý Cấm Vệ Doanh, cấm vệ từ trong tay ông huấn luyện ra đếm không xuể, từ góc độ nào đó mà nói, Hoài Viễn hẳn nên gọi ông là sư phụ.
Mà ở trong mắt Hà Kính, Hoài Viễn cũng là học trò đắc ý nhất của ông.
Từ lúc Hoài Viễn được tuyển vào Cấm Vệ Doanh, ông đã nhìn ra tiềm năng của Hoài Viễn, ông yêu người tài, đồng thời ông cũng yêu thích thiếu niên trong sáng kia.
Ông chờ mong y thành tài, đối với việc huấn luyện Hoài Viễn, Hà Kính đặc biệt chú tâm cũng nghiêm khắc, trong âm thầm, ông đã xem y giống như con trai mà thương yêu.
Hà Kính chứng kiến quá trình Hoài Viễn lớn lên và trở nên mạnh mẽ, đồng thời, Hoài Viễn cũng là ứng cử viên kén rể có một không hai trong lòng ông. Dáng vẻ đường đường, có dũng có mưu, thanh niên này nhất định tiền đồ không thể đong đếm. Hà Kính không nhìn lầm người.
Hà Kính có ba người con gái, chỉ có con gái nhỏ xáp xỉ tuổi với Hoài Viễn, sợ bị người nhanh chân đến trước, con gái mình vừa đến tuổi thành hôn, ông lập tức cầu xin hoàng thượng ban hôn. Hoàn thành tâm sự của ông.
Hoài Viễn rất được hoàng thượng coi trọng, y lại một lòng trung thành, vì vậy việc y kết hôn, mình không cách nào làm chủ. Phải được hoàng thượng cho phép.
Thật ra Hà Kính trước khi tới đã chuẩn bị tâm lý xong, nếu hoàng thượng sớm đã chọn được người thích hợp, vậy để con gái mình làm thiếp, Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136493/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.