Muốn Vân Dương. . . . . .
Cũng muốn Vân Dương cho hắn loại khoái cảm kia. . . . . .
Ngôn Vô Trạm lúc này thành thật.
Bản năng nghe theo đòi hỏi của thân thể.
Vân Dương nhìn người kia, chậm rãi cúi đầu, y hoàn toàn quỳ gối trước mặt người kia, từ bắp chân hắn hôn lên, y hôn rất chăm chú, rất thành kính, như báu vật. . . . . .
Lông mi thật dài bình tĩnh che khuất đôi mắt tràn đầy ngạo khí của y, Vân Dương thế này khiến người kia chấn động từ đáy lòng, theo đó cảm giác sinh ra cũng so mãnh liệt hơn rất nhiều với trước đây. . . . . .
Vết thương trên đầu gối đã hoàn toàn lành lại, một chút di chứng cũng không để lại, nếu không nói ra, không ai biết chỗ đó của người kia thiếu chút nữa thì phế bỏ. . . . . .
Đầu lưỡi Vân Dương ở trên đầu gối hắn đảo quanh, đây là một cơ hội tuyệt vời, nếu như lúc này hắn đánh lén Vân Dương, cho dù Vân Dương lợi hại cỡ nào, cũng không cách nào né tránh. . . . . .
Nhưng Ngôn Vô Trạm không làm vậy.
Hắn chỉ tựa lên tường, nhìn đầu Vân Dương từ từ hướng lên. . . . . .
Lúc hôn đến bắp đùi, môi Vân Dương liền dời về phía giữa hai chân người kia, y liếm hôn bên trong bắp đùi hắn, còn dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, loại cảm giác đó không thua gì chỗ mẫn cảm nhất của người kia bị chạm tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoang-2/3136249/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.