Thời khắc Tạ Vụ Hành hôn lên bàn tay vừa chạm qua môi nàng khiến Vụ Nguyệt choáng váng.
Hắn... sao hắn lại làm như vậy...
Vụ Nguyệt biết cảnh tượng trước mắt này không giống như hắn kề sát miệng nàng nhưng lại không tìm được lý do khác, không lẽ hắn không thể chạm vào nàng nên mới...
Không thể nào, Vụ Nguyệt vội vàng phủ nhận suy nghĩ doạ người này đi.
Nhưng nước miếng của nàng vẫn còn lưu lại trên đôi môi hồng nhạt của hắn, làm môi hắn có cảm giác ẩm ướt, Vụ Nguyệt không thể dời mắt đi, sau đó, nàng thấy Tạ Vụ Hành không nhanh không chậm liếm môi.
Hắn giống như đem toàn bộ những điều vốn chỉ thuộc về nàng triền miên giao hoà giữa cánh môi, khuôn mặt vốn thanh lãnh dường như trở nên phong tình.
Lông mi Vụ Nguyệt run rẩy, quên mất cả hô hấp, trái tim trong lồng ngực như muốn ngừng đập, sau đó lại điên cuồng nẩy lên, khiến suy nghĩ của nàng cũng hỗn loạn theo.
Vụ Nguyệt hoảng loạn nhắm chặt mắt lại, cứ xem như nàng hoa mắt đi...
Nhưng cảnh tượng thẹn thùng kia dù thế nào cũng không biến đi, cánh môi nàng cũng nóng lên, ảo giác giống như thứ Tạ Vụ Hành vừa mới liếm là cánh môi nàng.
Vụ Nguyệt mím chặt môi... Hắn rốt cuộc đang làm cái gì.
Cảm giác cánh tay bị người nắm chặt nâng lên, bàn tay to lớn của hắn bao trọn tay nàng, vết chai mỏng ở lòng bàn tay chạm đến đâu đều khiến trái tim nàng run lên theo, tiểu công chúa mẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3513288/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.