Vụ Nguyệt để Thuận Ý ở lại Chiếu Nguyệt lâu, ít nhiều cũng là vì tức giận Tạ Vụ Hành, ngày thường để hắn làm chút việc vặt vãnh, cũng không để ý nhiều tới hắn.
Nhưng một thời gian sau, nàng phát hiện tiểu thái giám này làm việc nhanh nhẹn, miệng lưỡi lại ngọt, thỉnh thoảng còn có mấy cái chủ ý giao xảo, thật khiến người khác yêu thích, lâu dần liền để hắn bên cạnh.
Mới vào đầu hè, hồ sen trong cung đã có không ít bông nở rộ, Vụ Nguyệt mời Hạ Lan Loan cùng đi ngắm sen.
Nàng ngồi ở ghế mỹ nhân, một tay chống má, một tay khác cầm cành liễu thật dài, cành liễu rủ trên mặt nước gọi cá dưới hồ tới tranh nhau đớp.
Hạ Lan Loan chán muốn chết, hồ sen cá nhảy trông cũng đẹp nhưng nhìn chút là được rồi, sao Vụ Nguyệt lại ngồi lâu như vậy, một lần ngồi cũng muốn hết nửa ngày, lại còn không hề nhàm chán.
Hạ Lan Loan đem thức ăn cho cá rải xuống hồ, mấy con cá bị cành liễu hấp dẫn nhanh chóng tản hết đi.
Vụ Nguyệt hơi cúi người, nhìn theo mấy con cá đã bơi đi mấy, kéo dài giọng, thở phì phì oán trách: "Biểu tỷ~"
Âm thanh nhỏ nhẹ, không có nửa điểm uy hiếp, ngược lại còn giống như tủi thân.
Hạ Lan Loan cáo trạng: "Muội gọi ta ra đây xong lại ngồi xem cá một mình, cũng không thèm nói chuyện với tỷ."
Trên mặt Vụ Nguyệt hiện lên vẻ chột dạ, nàng buông cành liễu, bộ dáng là muốn nói chuyện nghiêm túc, Hạ Lan Loan cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3496153/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.