Hạ Lan Loan đang định đi đến chỗ Vụ Nguyệt thì có một nam tử mặc quần áo có kiểu dáng tương tự nàng đi tới: "Công chúa, nhị điện hạ tìm người."
Hạ Lan Loan chần chừ chớp mắt, cuối cùng vẫn đi theo người kia, con thú làm nhóm quý nữ sợ hãi đến hoa dung thất sắc kia cũng bị dắt đi theo.
Tiêu Tịch Ninh giận chó đánh mèo lên đầu Vụ Nguyệt, nàng ta khinh miệt liếc nàng, chỉ cây dâu mắng cây hoè: "Đúng là loại man di giống nhau."
Vụ Nguyệt đã sớm không còn bị những lời như này làm tổn thương, nàng không rảnh để ý đến những kẻ râu ria.
Tiểu công chúa kéo tay áo Tạ Vụ Hành hỏi: "Ngưoi có biết đó là con gì không?"
Khi đi săn thú nàng đã nhìn thấy các hoàng huynh săn được sư tử, sài lang, hổ báo gì cũng có, con nào cũng to lớn lại nguy hiểm nhưng con vật kia lại khác biệt, đứng từ xa nhìn cũng đủ làm nàng sợ hãi.
Tạ Vụ Hành cũng đoán được, rũ mắt nhìn gương mặt khiếp sợ của tiểu công chúa, giải thích: "Nghe nói lão hoàng đế của Nguyệt Di gặp được một con thú hung dữ khát máu trong rừng, trước đó chưa có ai nhìn thấy con vật này bao giờ. Lão hoàng đế muốn thu phục nó liền lệnh cho mấy chục con người vào núi tìm kiếm hơn nửa tháng, truy kích vô số lần mới đem về được, đặt tên là Đề Thương, được tôn sùng là thánh thú của Nguyệt Di."
Vụ Nguyệt giật mình, hoá ra ông ngoại của nàng lại dũng mãnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3487270/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.