Gần cuối năm, Trường Hàn cung cũng vẩy nước quét nhà dọn dẹp từ trong ra ngoài, câu đối cùng chữ đỏ cũng được dán lên cửa sổ, đèn lồng treo hai bên, đâu đâu cũng thấy vui vẻ.
Vụ Nguyệt thì lại uể oải ở trong phòng, nàng phát hiện Tạ Vụ Hành có việc bận gì đó, thường xuyên biến mất đến cả nửa ngày, hỏi hắn thì hắn đều nói bị hoàng huynh triệu đi.
Lan ma ma đi từ ngoài vào thấy vẻ mặt rầu rĩ không vui của nàng thì quan tâm hỏi, "Công chúa làm sao vậy?"
"Tạ Vụ Hành lại ra ngoài!" Vụ Nguyệt nhìn về phía ngoài phòng, rầu rĩ thì thầm.
Lúc trước hai người làm gì cũng có nhau giờ lại để nàng ở một mình.
Lan ma ma buồn cười: "Là vì Điện hạ tìm hắn có việc, cũng không phải hắn đi chơi một mình bỏ công chúa lại."
Vụ Nguyệt nghe vậy liền đỏ mắt, nàng ôm lấy má, quật cường nói: "Hắn là thái giám của con hay là của hoàng huynh chứ!"
Lan ma ma cười lắc đầu, cáu kỉnh rồi.
Bà liếc mắt thấy Tạ Vụ Hành đang đi lại đây liền nói: "Về rồi kìa."
Ánh mắt Vụ Nguyệt liền sáng lên, nhìn qua thân ảnh mảnh khảnh đi từ ngoài sân vào, nghĩ thế nào lại làm mặt lạnh quay đầu nói: "Đóng cửa lại, không cho hắn vào."
Lan ma ma nhìn nàng như nhìn một đứa trẻ con cáu kỉnh, ôn tồn dỗ dành: "Được... được"
Bà đi ra ngoài, đứng chắn trước cửa, Vụ Nguyệt lập tức dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng.
Tạ Vụ Hành vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3486797/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.