Dịch giả: gaygioxuong
Biên: Đậu bắp
Bỗng nhiên, một trong số lính gác đứng ngây ra như tượng, một người khác nôn nóng hỏi: "Có chuyện gì vậy, lão Từ, sao lại ngây ra thế?"
Lão Từ cứ như không nghe thấy gì, vẫn đứng im không nhúc nhích.
Những người khác trở nên tương đối hoảng hốt: "Này này này, lão Từ, ngươi đừng có làm người khác sợ!"
Một người trong số đó vội tát vào mặt lão Từ vài cái, lão Từ giật mình đánh thót, toàn thân run rẩy.
Mọi người thở phào một hơi, một người gắt gỏng: "Làm sao vậy, lão Từ, ngươi định làm mấy cậu đây sợ chết khiếp hả!"
Mặt đột nhiên đỏ bừng như say rượu, lão Từ lắp bắp nói: "Ta, ta nhớ ra rồi!"
Đám người vừa hiếu kỳ vừa cáu kỉnh: "Nhớ ra cái gì? Mà sao lại đột ngột sững người như vậy?"
Lão Từ lắp bắp: "Người, người vừa rồi ấy!"
Những người khác như lọt vào sương mù: "Người vừa rồi ấy à?"
Lão Từ nuốt nước bọt, vẻ mặt vẫn đầy kích động. Một lúc sau, y mới nói năng trơn tru được: "Cái người thanh niên luôn mỉm cười vừa rồi ấy, ngươi còn bảo hắn đã quá tuổi tham gia tuyển chọn, sau đó chúng ta chợt cảm thấy quen mắt."
Mọi người chợt nhớ ra, bọn họ vẫn còn ấn tượng rất sâu đối với người này.
"Người đó ấy à? Làm sao?"
"Ngươi nghĩ kỹ đi!"
"Là ai thế? Vậy mà làm ngươi sợ tới mức này."
Lão Từ lại nuốt nước bọt đánh ực: "Là, là Trọng Vân Chi Thương!"
"Trọng Vân Chi Thương?"
Mọi người ngây ra, đột nhiên mất năng lực nói năng.
Một lát sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849623/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.