Dịch giả: gaygioxuong
Biên: Đậu bắp
Cung phủ.
Cung Bội Dao thấy Hỏa Sơn Tôn Giả đến chào từ giã, giật nảy người: "Tôn Giả đến để..."
Hỏa Sơn Tôn Giả nghiêm trang nói: "Lão phu đến để chào từ giã."
Hai mắt Cung Bội Dao lập tức ửng đỏ: "Do Bội Dao có gì sơ suất với Tôn Giả chăng? Vì sao Tôn Giả lại từ giã?"
Thành Thính Lôi của nàng sống sót được chính là nhờ vào Hỏa Sơn Tôn Giả quên mình chém giết, lúc này nghe nói Hỏa Sơn Tôn Giả sắp ra đi, trong lòng nàng vô cùng khó chịu.
Hỏa Sơn Tôn Giả lắc đầu, đáp: "Ân đức của lão gia chủ khi xưa, lão phu đã báo đáp xong rồi. Bên cạnh tiểu nha đầu ngươi đã có Hàn Lạp, lão phu thực sự có thể yên tâm. Lão phu muốn lên tiền tuyến xem sao. Thương tích dai dẳng từ ngày trước, may mà nhờ có cháo của Ngải Huy chữa trị dứt. Hơn nữa ta cũng muốn mở rộng kiến thức một chút, xem tháp pháo thực chất có hình dạng thế nào."
Cung Bội Dao nói bằng giọng nghẹn ngào: "Tiền tuyến nguy hiểm như vậy..."
Hỏa Sơn Tôn Giả cười ha hả: "Lão phu đã bước một chân vào quan tài rồi, nguy hiểm hay không nguy hiểm thì có khác gì nhau? Nếu không phải thật sự căm ghét Huyết tu, lão phu không chừng đã đi một lần cho biết từ lâu rồi."
Cung Bội Dao định mở miệng giữ lại, Hỏa Sơn Tôn Giả đã cắt nói trước: "Ta đã quyết định rồi, tiểu nha đầu không cần khuyên giải nữa. Trước khi đi, ta muốn nhắn cho cha ngươi một vài lời."
Cung Bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849622/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.