Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: kethattinhthu7
Thành Ninh Phong cẩn thận mò tới gần Ngư Bối Thành.
Gã đã nhìn ra có chỗ không đúng, quá an tĩnh. Cả tòa thành không có lấy một chút âm thanh. Trong thành đèn đốt sáng choang, chẳng lẽ là một tòa thành trống? Gã tự nhận bản lĩnh tiềm hành cao siêu, tuy trong lòng cảnh giác nhưng vẫn quyết định làm đến cùng.
Quả thực chỉ là một cái thành nhỏ, rõ ràng là được xây dựng vội vàng, diện tích nhỏ, phòng ngự kém.
Thành Ninh Phong thầm lắc đầu, thực lực Tùng Gian Cốc quả nhiên không khác lời đồn, hơn phân nửa đều là do Sư Tuyết Mạn chống đỡ. Sư Tuyết Mạn vừa đi, lập tức trở nên lỏng lẻo, ngay cả Tuyết Dung Nham cũng không bảo vệ được.
Ngải Huy vẫn còn đang trọng thương, chỉ cần cẩn thận Đậu tiên sinh là ổn. Trong đội quân của Sư Tuyết Mạn, Dương Tiếu Đông và đồ đệ của Nhạc Bất Lãnh, Tổ Diễm đều có ở trong ấy rồi.
Thành Ninh Phong cẩn thận bay qua tường thành, cảnh giác cao độ một trăm phần trăm.
Nhưng không có gì xảy ra.
Bên trong thành, đường sá trống vắng, đèn đuốc sáng ngời.
Tự nhiên Thành Ninh Phong thấy lạnh, cái thành trống này sao giống con quái thú đang há miệng, chờ con mồi tới cửa.
Thành Ninh Phong lấy lại bình tĩnh, thở một hơi dài, có lẽ đối phương chỉ cố làm ra vẻ huyền bí mà thôi. Bày một cái không thành kế, hù dọa ai? Đến cuối cùng, vẫn là coi nắm đấm của ai to hơn, đao ai nhanh hơn mà thôi.
Nhưng gã mơ hồ nghe được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849560/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.