Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nhatchimai
Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống sân.
Lão giả nằm trên ghế mây tắm nắng, bên cạnh có một bàn trà nhỏ, trên bàn có một bình trà và một chén trà. Lão nhắm mắt, nghe thấy tiếng bước chân, nhàn nhạt nói: "Ta đã nói rồi, ta sẽ không làm con rối gì đó đâu, nếu là Sa Ngẫu, thì còn làm thử, các ngươi tìm nhầm người rồi."
Hồng Dung Nhan dừng bước, gương mặt đẹp đẽ cung kính: "Thiệu Sư!"
Lão giả lờ đi như không nghe thấy.
Hồng Dung Nhan lắc đầu: "Không, phải gọi là Thiệu cung chủ. Nếu Thần Ngẫu Cung năm xưa vẫn còn, làm gì có thứ gọi là Thú Cổ Cung hôm nay? Nam Cung Vô Liên còn phải thưa ngài một tiếng lão sư kia."
Lão giả nhàn nhạt: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì."
"Tin tức về Thần Ngẫu Cung rất ít, thời gian lại đã trôi qua rất lâu, nhưng chúng ta vẫn đã tìm ra thân phận của ngài." Hồng Dung Nhan nói đầy ẩn ý, trong mắt có chút đau thương nhàn nhạt, giọng nói rất chân thành: "Tuy năm xưa chúng ta là đối địch, nhưng ngài đã sớm rời khỏi Thần chi huyết, bây giờ chúng ta đâu còn là thù địch nữa. Ngài tìm tới chúng ta, chắc đâu phải chỉ muốn ở chỗ tệ hội tắm nắng."
Y đứng bên cạnh lão giả, thân hình ẩn trong bóng tối, ánh sáng không chiếu tới nơi.
Lão giả mở mắt: "Ta muốn các ngươi tìm giúp ta một người."
"Có liên quan với Thần chi huyết?"
"Không, có liên quan với các ngươi."
Hồng Dung Nhan kinh ngạc, nhưng nhanh chóng khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849528/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.